DIÊM VƯƠNG XỬ ÁN

THƯ ZÃN CHÚA NHẬT
(sưu tầm trên mạng xã hội)
      Đến chơi ông bạn, thấy 3 đứa cháu nhà ông thay nhau vần 2 cái đèn ông sư, rảo chân, đuổi nhau lòng vòng quanh cái chậu cảnh chứa hòn non bộ đỡ cây si cổ thụ. Chúng vừa chơi vừa hát:
Thứ 2 là ngày chầu chùa
Sư hứa cố gắng châm nhang
Thứ 3 thứ 4 thứ 5
Ngày nào cũng chăm phá Pháp
Thứ sáu rồi đến thứ 7
Cùng nhau tính toán ăn chia
Chủ Nhật cả chùa đều vui vì có sư… nữ về!
      Mình tròn xoe mắt, ngây người chưa biết nói gì thì ông bạn đã đứng bên, thủ thỉ vào tai, “Trà pha rồi; vào đi rồi tôi kể chuyện cho mà nghe”.
      Thế rồi vòng vo chán thì ổng kể mình nghe chuyện này:

DIÊM VƯƠNG XỬ ÁN
      Một sáng, Diêm Vương thiết triều xử 2 người, họ đều là tộc người tóc đen da vàng từ xứ “Zực zỡ-vì dân” xuống. Diêm Vương hỏi người thứ nhất là một cô gái:
- Ở thế gian ngươi làm nghề gì?
- Dạ con làm nghề bán dâm ạ.
- Bán dâm? Bán dâm là bán cái gì?
- Dạ, tức là bán thân, nói chính xác là... làm đĩ ạ.
      Diêm Vương tỏ vẻ ái ngại, ngẫm nghĩ một lát rồi phán:
- Tội cho nhà ngươi, ta cho ngươi đầu thai làm người lương thiện.

      Quay sang người thứ hai, Diêm Vương hỏi:
- Còn người, trên thế gian ngươi làm gì?
Người thứ hai ưỡn ngực, xoa xoa cái đầu trọc như cố giấu những chân tóc hẵn còn lú nhú rồi phủi phủi mớ lụa vàng quấn quanh người, đáp:
- Dạ bẩm, con làm thầy chùa ạ.
- Thầy chùa...? Thế hàng ngày ngươi sống bằng gì?
- Dạ con sống bằng tiền cúng dường ạ.
- Tiền cúng dường là gì?
- Dạ, là tiền của Phật tử bỏ vô hòm công đức, là tiền người dân nộp cho chùa mỗi khi làm lễ; nhiều lắm ạ.
- Thế tiền đâu ngươi mua cái điện thoại iPhone kia? Rồi còn Vertu giắt trong khe nữa - không che được mắt ta đâu!
- Dạ, dạ… Cũng là từ tiền cúng dường ạ.
- Thế còn chiếc xe Lexus kia, tiền đâu ngươi mua?
- Dạ… Cũng… từ tiền cúng dường ạ.
- Thế Phật tử họ không nói gì à?
- Ồ dạ không, họ ngoan lắm ạ, hễ gặp hạ thần là họ cúi chào và mô Phật thôi ạ…
      Ngẫm nghĩ một lúc khá lâu rồi Diêm Vương phán:
- Thôi, lẽ ra ta cho ngươi vào vạc dầu, nhưng hôm nay Ukraina thắng trận, ta cho ngươi đầu thai lên làm con bò.
- Dạ tâu Diêm đế! Ngài không công bằng! Cô kia làm đĩ xấu xa như vậy mà ngài cho cổ lên làm người lương thiện, còn hạ thần tu nhân tích đức như thế mà ngài cho đầu thai làm con bò! Mong ngài suy xét lại…
- Sao ngươi cao giọng như chửi nhau với đồng tăng vậy? Ngươi nghe ta giải thích đây:
      Cô kia tuy làm đĩ nhưng đồng tiền, chén cơm, manh quần tấm áo cổ kiếm được cũng bằng chính mồ hôi và nước mắt tủi nhục của cổ. Còn ngươi chỉ ngồi không, tráo quân phục, giấu thẻ đỏ, giả vờ tụng kinh gõ mõ qua loa làm hỏng Phật pháp mà sống bằng sự cung phụng của đám bá tánh nhẹ dạ cả tin… Ta từng nghe nói tu hành là khổ hạnh, còn ngươi tu hành gì mà đi xe sang, xài điện thoại cao cấp?
      Nếu ngươi tu hành chánh quả thì ngươi đã lên cõi niết bàn rồi chớ đâu có chui đầu xuống đây! Cho nên ta xử cho ngươi đầu thai lên làm con bò để kéo cày suốt đời, để trả công cho những người mù quáng bị ngươi lợi dụng, về già thì xẻ thịt ngươi đem ra chợ chiều, vào quán nhậu làm mồi cho thiên hạ…
- Tội nghiệp con Diêm đế ơi…
- Tất nhiên, điếm như ngươi mới đáng trừng phạt, đĩ chỉ là kẻ đáng thương.
- Nam mô a di đà M. L. M, ơi! Một đời theo lệnh vào kiếp tu mà giờ thua cả một con đĩ thế này hả trời…!

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn