Cầu Kinh Dương Vương, bắc qua sông Đuống - Bắc Ninh (minh họa)
CUỐI CÙNG
Cuối cùng cầu cũng xây xong
Em thành đò cũ giữa dòng sông xưa.
Bến dư chèo gác sào thừa
Cuối cùng chiều đã kịp phai
Trăng đem huyền diệu tãi ngoài thịt da.
Tình yêu là thứ không già
Đêm muôn trạng thái ngày đa sắc màu.
Cuối cùng ta vẫn mất nhau
Nhớ thương để lại bên cầu nhớ thương.
Tình yêu chết giữa quật cường
Mộ bia lạnh lẽo chẳng hương khói gì?!
Dọn lòng nhẹ bước mà đi
Coi như mình oẳn tù tì bị thua!?